Trầm cảm là một dạng rối loạn tâm thần đặc trưng bởi cảm giác buồn chán, bi quan, dễ mệt mỏi, không quan tâm đến bất cứ điều gì kéo dài và cản trở đời sống thường nhật của người bệnh. Các triệu chứng có thể trở nên nghiêm trọng đủ để dẫn đến hành vi tiêu cựcnhư tự hủy hoại bản thân hoặc tự sát.
Bệnh nhân bị các triệu chứng sau đây có thể bị trầm cảm: buồn rầu thường xuyên, khó ngủ, ngủ quá nhiều, không thể tập trung, suy nghĩ tiêu cực không kiểm soát được, không có cảm giác ngon miệng, nóng tính, cảm giác bất lực, uống rượu nhiều hơn, ý nghĩ chán nản, buông xuôi, suy nghĩ tiêu cực, có ý định muốn chết hoặc có hành vi tự sát.
Hỏi bệnh sử và khám thực thể. Xét nghiệm bổ sung có thể bao gồm: xét nghiệm chức năng tuyến giáp, điện giải, hoặc chụp cắt lớp vi tính não.
Xét nghiệm bảng chuyển hóa toàn diện (CMP), chụp cắt lớp vi tính (CT Scan).
Điều trị bao gồm thuốc chống trầm cảm và/hoặc liệu pháp tâm lý. Nhập viện có thể cần thiết cho các triệu chứng nghiêm trọng và cho những người có ý nghĩ tự tử. Đối với những bệnh nhân không đáp ứng với thuốc thì phương pháp điều trị ECT có thể giúp ích.
Bệnh trầm cảm không có miễn trừ với bất cứ ai, có thể gặp ở trẻ em, người vị thành niên, người trưởng thành, phụ nữ sau đẻ và cả người có tuổi.
Trầm cảm là cảm giác buồn sâu sắc, có thể xảy ra sau một chuyện buồn hay do các sự cố không vui nhưng mức độ buồn kéo dài quá mức thông thường, không tương ứng với sự cố.
Bệnh trầm cảm được xếp loại nguyên phát nếu các triệu chứng xuất hiện trước và không liên hệ với bất cứ một bệnh nội khoa hoặc tâm thần có ý nghĩa nào khác; được coi là thứ phát khi bệnh trầm cảm xảy ra sau và có liên hệ với một bệnh nội khoa hoặc tâm thần khác.
Trị liệu bằng thuốc men không phải là biện pháp duy nhất đối với bệnh trầm cảm. Ta có thể thay đổi cuộc sống và lối suy nghĩ để tránh bệnh trầm cảm trở thành nặng. Một số người khi thay đổi cách suy nghĩ và lối sống thì căng thẳng (stress) giảm đáng kể, từ đó các triệu chứng trầm cảm bớt đi và có thể hết.